Trịnh Ngân Bảo thấy trưởng thôn tới, lập tức buông gậy gỗ cho Triệu Tam cầm, chạy về phía ông: “Trưởng thôn, tên súc sinh Triệu Tam này sáng sớm đã tới cửa tìm đánh.”
Lúc này trong lòng cậu thầm cảm thấy may mắn không thôi, may mà tối qua báo với trưởng thôn một tiếng để ông qua xem xét một chuyến. Bằng không, việc hôm nay thật sự là không cách nào giải thích rõ được.
Lúc này Trịnh Nguyệt Kiều cũng không trốn nữa mà đi tới trước mặt trưởng thôn, khẽ cúi người thi lễ, rồi nói: “Trưởng thôn, sáng sớm Triệu Tam đã đứng trước của ồn ào, nói cháu giấu người, còn nói cháu hút khô tinh khí người khác... Cũng may là cháu lớn lên trong ánh mắt của mọi người, đổi lại là người bên ngoài gả tới, có khi mọi người đã coi cháu là yêu quái thật rồi.”
Cái gì mà hút khô tinh khí chứ, lời này quả thực chỉ có loại người du côn cắc ké như Triệu Tam mới nói ra được.
Thấy hai tỷ đệ kia đều chạy tới trước mặt trưởng thôn cáo trạng trước, Triệu Tam đương nhiên không phục.
Gã ta ném gậy gỗ đoạt được từ trong tay Trịnh Ngân Bảo xuống, vọt tới trước mặt trưởng thôn la to.
“Trưởng thôn, ngài đừng nghe bọn họ nói. Tối hôm qua ta tận mắt nhìn thấy Trịnh Nguyệt Kiều dẫn theo một người đàn ông về nhà, nhìn không
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT