Nghe vậy, nàng liền kể lại đầu đuôi câu chuyện, sau đó ngón tay còn chỉ về phía hai người đi theo sau mình: “Trịnh Hữu Điền quả thực muốn chiếm đất của cháu, hai người bọn họ có thể làm chứng.”
Trưởng thôn nhìn về phía hai người kia.
Bọn họ lại không dám đối diện trực tiếp với ánh mắt của trưởng thôn, đành phải cúi đầu nói: “Trịnh Hữu Điền nói, chỉ cần chúng ta giúp ông ta lấy được đất, thì sẽ chia cho chúng ta mỗi người hai mẫu. Chúng ta chỉ nghĩ không đâu được hời hai mẫu đất, sao lại không đồng ý cơ chứ, cho nên mới...”
Nghe nói vậy, trưởng thôn cũng tức giận: “Nhìn chút tiền đồ này của các ngươi đi. Muốn đất thì dùng bản lĩnh của mình mà kiếm về chứ, sao lại nảy ra chủ ý xấu xa như vậy, còn bắt nạt người một nhà nữa.”
“Trịnh Hữu Điền, ngươi còn gì muốn nói?” Trưởng thôn hỏi.
Sau khi Trịnh Nguyệt Kiều xuất hiện, ông ta gần như không dám thốt ra một tiếng nào cả, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của bản thân.
Hiện giờ, trưởng thôn chỉ đích danh đặt câu hỏi, ông ta đành rầu rĩ đáp: “Là ta sai rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT