Trịnh lão đầu gật đầu, tiếp tục nói: “Trong nhà có hai mươi sáu mẫu đất, huynh đệ các ngươi mỗi người mười mẫu, ta tự giữ lại sáu mẫu làm đất ruộng dưỡng lão cho hai thân già này. Về sau không cần các ngươi giao nộp lương thực hàng năm gì cả, có sáu mẫu đất này là đủ cho chúng ta ăn rồi.”
Lời vừa dứt, Tào thị đã mang vẻ mặt sung sướng.
Nói là chia mỗi nhà mười mẫu, nhưng hai thân già sống chung với đại phòng bọn họ, vậy sáu mẫu đất của hai lão kỳ thật vẫn là nằm trong tay đại phòng họ. Như thể tính ra thì bọn họ đã được phân tới mười sáu mẫu đất, hời hơn nhị phòng rồi.
Trịnh Hữu Phúc nghe được chia mười mẫu đất thì mắt sáng rực lên. Ông là người không có tiền đồ, vốn còn tưởng a cha sẽ chỉ tùy tiện chia cho ông vài mẫu, không ngờ lại được những mười mẫu.
Có mười mẫu đất này cũng đủ cho ba khẩu nhà họ sống qua ngày.
Thấy ông ngây ngốc, Trịnh lão đầu nhíu mày, hỏi: “Lão nhị, con có ý kiến gì sao?”
Lời này khiến cho Trịnh Hữu Phúc tỉnh hồn lại, lập tức lắc đầu nói: “Con không có ý kiến gì cả, a cha nói chia sao thì cứ chia vậy ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play