“A cha, người nói xem hiện tại là sao đây, rốt cuộc là có phân gia hay không?” Trịnh Ngân Bảo tiến tới bên cạnh Trịnh Hữu Phúc, nhỏ giọng hỏi.
Kiểu nửa vời như bây giờ khiến cậu vô cùng khó chịu.
Bình thường, vào thời gian này cậu đã sớm chạy ra khỏi cửa rồi, làm gì có chuyện ngồi đợi trong nhà chứ.
Chỉ là hiện tại, bầu không khí trong nhà vô cùng nặng nề, khiến cậu làm chuyện gì cũng phải cẩn thận xem xét.
Trịnh Hữu Phúc nhìn thoáng xung quanh thấy không có người, lúc này mới nhỏ giọng đáp: “A gia cùng a nãi con nhất định không muốn phân. Kỳ thực ta cũng không muốn ở riêng, chỉ cần không cắt đứt quan hệ với a tỷ con, thì ta thế nào cũng được.”
“Làm sao người lại không muốn ở riêng chứ. Không có a gia a nãi quản thúc, chúng ta sẽ tự tại hơn nhiều.” Trịnh Ngân Bảo có chút bất mãn nói.
“Phân gia thì tự do hơn đấy, nhưng trong lòng ta không có cảm giác yên tâm.” Dù sao cũng đã bị quản thúc từ nhỏ tới lớn, nếu đột nhiên không còn ai quản xem ông làm cái quỷ gì nữa, thì trong lòng ông lại cảm thấy trống vắng, không quen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT