Nhưng giờ nói gì cũng muộn, đành để mình bị đồng chí Hồng Đan dắt mũi đi mà thôi.
Ông cụ sau khi xử lý xong mọi việc, nghe tin Đường Hồng Đan muốn gặp mình, vốn định từ chối. Nhưng cô ấy nhờ cận vệ và bộ phận bảo vệ gửi một tờ giấy nhỏ, nên ông đồng ý tiếp.
Đường Hồng Đan bước vào khu quân sự phải qua khâu kiểm tra người, sau một hồi lục lọi kỹ càng, thấy không mang theo đồ nguy hiểm, họ mới cho phép cô và ông lão gặp nhau riêng.
Ông cụ vẫn không ngừng tìm cách trả thù gia đình nhà họ Vương, nhưng với Vương Phi Phàm thì ông lại dừng tay.
Đường Hồng Đan móc một phần của hồi môn của mình ra, lại còn đứng ra cầu xin: “Ông ơi, anh ấy thật sự không liên quan đến chuyện nhà họ Vương. Mong ông tha cho anh ấy.”
Ông cụ im lặng hồi lâu, mãi sau mới cất tiếng hỏi ngược lại: “Vì sao không tái giá? Sao phải giữ khư khư một người đàn ông vô dụng như vậy?”
Đường Hồng Đan do dự một chút, rồi trả lời: “Bao nhiêu năm qua đã thế này rồi, tái giá? Cũng chẳng lấy được ai khá hơn đâu. Nếu không trông coi anh ấy, chỉ vì muốn an nhàn, anh ấy có thể làm ra đủ thứ chuyện tệ hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play