Bảo cậu ngồi bệt xuống đất?
Xin lỗi, cậu cũng không thấy mỏi đâu.
Đại Vĩ chỉnh lại gọng kính, vừa lúc nghe người đánh xe quát lớn: “Nói lắm thế! Có người đến đón là tốt lắm rồi! Còn tưởng mình là dân thành phố chắc? Tay không thể cầm vai không thể khiêng, đọc nhiều sách như vậy, cũng chẳng làm nên trò trống gì, lại còn đến đây tranh miếng ăn với bọn tôi!”
Những thanh niên trí thức bị mắng đến đỏ cả mặt.
Không ai có thể phản bác lại lời nào.
Cuối cùng, Đại Vĩ, người điềm tĩnh nhất nhóm, đợi người đánh xe nói xong mới hỏi: “Chào đồng chí, trên đường về, chúng tôi có thể để hành lý lên xe bò được không?”
Người đánh xe liếc Đại Vĩ, nhìn chằm chằm vào cặp kính và chiếc áo sơ mi của cậu một hồi rồi mỉa mai: “Ồ, lại thêm một ‘trai đẹp’, ai, đội chúng tôi sắp khổ rồi đây. Đồ thì cứ để lên xe bò đi, nhưng người thì không được ngồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play