Thấy phòng khách chỉ còn lại hai người, Tống Thanh rời khỏi ghế, leo lên đùi Giang Thần Vũ, ngồi vững rồi kéo tay hắn ôm lấy eo mình. Cô thoải mái dựa vào lòng hắn, đầu tựa vào ngực hắn mà nhắm mắt đầy thỏa mãn.
Không biết vì sao, cô rất thích có những tiếp xúc cơ thể với Giang Thần Vũ. Từ khi chưa bên nhau, mỗi lần hắn véo má cô cũng cảm thấy dễ chịu, giờ thì càng thích cảm giác gần gũi, ngửi mùi hương từ hắn. Cứ như thể cô mắc chứng đói khát da thịt vậy.
Giang Thần Vũ ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, cằm hắn nhẹ nhàng chạm vào mái tóc đen tuyền của cô, biểu cảm trên khuôn mặt điển trai của hắn dịu lại, đôi mắt dài khép hờ, rõ ràng là hắn cũng rất thích sự tiếp xúc thân mật với cô cô gái nhỏ nhắn của mình.
Tống Thanh luồn những ngón tay thon dài của mình vào bàn tay lớn đang ôm bụng cô, hỏi: “Viện nghiên cứu thế nào rồi? Thiết bị thí nghiệm có đủ dùng không?”
“Đủ dùng.”
Từ giọng điệu của hắn, Tống Thanh cảm nhận được rằng hắn không hề quan tâm đến viện nghiên cứu, như thể hắn không còn hứng thú với việc sử dụng thiết bị thí nghiệm nữa. Cô nghĩ có lẽ việc bị giam cầm ở căn cứ Hoa An hơn một năm đã để lại những ảnh hưởng tiêu cực cho hắn.
Tống Thanh quay người lại, ngồi đối diện hắn, hai chân ôm lấy hắn, hai tay nâng mặt hắn lên hỏi: “Vũ ca, anh không muốn vào viện nghiên cứu sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play