Nghe xong lời nói đầy nhiệt huyết của cô, Vương Hải Đình: “...”
Bọn họ phải cứu vãn thế giới? Khi nào quyết định vậy? Là thành viên lâu năm sao hắn không biết chuyện này? Vương Hải Đình vỗ đùi một cái, chợt nhớ ra hắn chỉ mải lo rời khỏi làng Lý gia, chỉ lo bám theo Tống Thanh mà chưa từng hỏi họ đi căn cứ Châu Quang để làm gì.
Động tác bất ngờ của Vương Hải Đình làm Lâm Khả Nhi giật mình, cô ôm ngực, dán sát vào cửa xe, nhìn hắn trừng trừng. Nhận ra phản ứng của cô, Vương Hải Đình vẫy tay, “Anh chỉ vừa nhớ ra chuyện thôi, không có ý gì đâu.”
Sau khi nói xong, hắn ta nhấc chân đá vào ghế lái chính rồi hỏi: “Tiểu Thanh, cô đến căn cứ Châu Quang làm gì?”
Tống Thanh điều khiển vô lăng, linh hoạt tránh một con zombie lao tới, không nghĩ ngợi gì mà trả lời: “Cứu vãn tận thế.”
Vương Hải Đình không chuẩn bị trước, trán đập vào ghế trước, nghe cô nói xong, hắn ta xoa trán đau đớn và nói không còn lời nào: “Cô có trẻ con quá không? Cô nghĩ tôi là đứa trẻ ba tuổi sao? Nói mấy lời này để lừa tôi.”
“Tôi nói thật đấy, anh không tin thì tôi cũng chịu.” Tống Thanh quay sang Giang Thần Vũ bên cạnh tìm sự đồng tình: “Vũ ca, chúng ta đang đi cứu vãn tận thế mà, phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT