“Chị thật tốt.” Lâm Khả Nhi nở nụ cười vui vẻ, tiến tới ôm cô một cái, sau đó kéo cô ra vườn sau đu xích đu, để lại mọi việc cho anh trai lo liệu. Lâm Hiên Dịch cưng chiều nhìn bóng lưng em gái, cúi đầu cầm xẻng chăm chỉ làm việc. Lâm Khả Nhi và Tống Thanh chưa chơi được bao lâu ở vườn sau thì nghe thím Lâm gọi vào ăn sáng.
Trên bàn ăn, Lâm Khả Nhi nhấm nháp bánh bao, đôi mắt long lanh nhìn Tống Thanh ngồi đối diện, hỏi: “Chị, tại sao chị lại muốn đến căn cứ Châu Quang? Nếu muốn tìm một nơi an toàn thì căn cứ Phồn Xương của chúng em cũng rất tốt mà.”
Tống Thanh nuốt miếng cháo trong miệng, suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói ra một câu đầy tính lý tưởng: “Vì chị muốn cứu thế giới, mong muốn tận thế sớm kết thúc và trở lại cuộc sống có trật tự.
“Thật sao? Tuyệt quá!” Lâm Khả Nhi tròn mắt nhìn cô, ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ.
Đừng nhìn Lâm Khả Nhi giết Chu Khải Phàm mà không chớp mắt. Thực chất, cô bé lớn lên trong sự cưng chiều của bố mẹ và anh trai, họ đều có quan điểm sống đúng đắn, chính trực.
Điều này đã tạo nên tính cách hồn nhiên của cô bé. Lâm Khả Nhi hiện tại mới mười lăm, mười sáu tuổi, đang ở độ tuổi tràn đầy mơ mộng. Nghĩ đến hình ảnh oai hùng của chị Tống Thanh khi đánh bại Chu Khải Phàm và người anh trai với dị năng chữa trị mạnh mẽ, cô bé tin hoàn toàn vào việc họ có thể kết thúc tận thế.
Nhìn vào ánh mắt sáng ngời của Lâm Khả Nhi, Tống Thanh cảm thấy bối rối. Câu nói đó đâu phải ai cũng tin được? Nhìn biểu cảm của thím Lâm và Lâm Hiên Dịch bên cạnh là biết họ không tin rồi. Nếu không phải vì hệ thống cho cô biết trước về khả năng của Giang Thần Vũ, Tống Thanh cũng sẽ nghĩ câu đó chỉ là chuyện viển vông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play