Tống Thanh: “...”
Cô khóc thầm trong lòng, khổ sở nhắm mắt lại, khóe mắt lăn ra một giọt nước mắt đáng thương. Khi hắn dừng tay, Tống Thanh lập tức bật dậy khỏi người hắn, vừa bò vừa nhảy trở về giường của mình, sợ hắn sẽ lại bắt cô “mát-xa” lần nữa.
Giang Thần Vũ vừa cười vừa lắc đầu, nhìn cô như vậy, người không biết còn tưởng hắn đã làm gì cô. Tống Thanh nhận ra sau “cuộc tra tấn” này, cơ thể cô cảm thấy tỉnh táo và sảng khoái, vui vẻ ôm chăn lăn lộn trên chiếc giường mềm mại và thoải mái, thật mềm! Thật thơm!
Cô nhớ lại lúc đề nghị có phòng hai giường vào buổi tối, Lâm Khả Nhi có hơi ngạc nhiên một chút rồi mới đồng ý. Tống Thanh còn nghĩ là nếu không có phòng hai giường, họ chắc sẽ phải mang tạm một chiếc giường vào.
Không ngờ căn phòng họ sắp xếp cho cô lại rất lớn, hai chiếc giường đều rộng 1m8 x 2m, đặc biệt chiếc giường cô đang nằm là chiếc giường công chúa xinh đẹp, vừa đẹp vừa thoải mái!
Tống Thanh đã quyết định, rời khỏi căn cứ này, cô sẽ mang theo chiếc giường này. Dù sao cô cũng đã cứu cả gia đình họ, chắc họ sẽ không tiếc một chiếc giường đâu. Trong lúc lăn lộn trên giường, cô dần cảm thấy buồn ngủ. Mơ màng nói lời chúc ngủ ngon với Giang Thần Vũ, sau đó nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, thậm chí không biết hắn có trả lời hay không. Những chuyện xảy ra ban ngày khiến Tống Thanh mơ thấy những điều cô không muốn nhớ nhất.
Trong mơ, cô lặp đi lặp lại cảnh tượng bố mẹ và em trai chết trong biển lửa. Họ tuyệt vọng kêu cứu, gào khóc, cầu xin sự giúp đỡ từ những người hàng xóm ồn ào đang đứng xem bên dưới, nhưng vô ích, cuối cùng chìm vào cái chết trong đau đớn và bất lực. Tống Thanh muốn cứu họ nhưng không thể. Cô như bị giam cầm trong khoảng không vô hình, chỉ có thể trơ mắt nhìn thảm kịch xảy ra hết lần này đến lần khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play