Tống Thanh đã sống một tuần thoải mái nhất từ khi xuyên qua tận thế tại ngôi làng này, trong khi vết thương trên người Giang Thần Vũ cũng đã lành hẳn. Cô bắt đầu chuẩn bị rời đi. Không gian chứa đầy những thức ăn mà dân làng nhiệt tình tặng. Mục tiêu ban đầu là dùng tinh thạch đổi lấy lương thực, và giờ cô đã hoàn thành vượt mức mong đợi.
Trong làng không có người sở hữu dị năng cấp hai, chỉ có vài người cấp một. Tống Thanh để lại cho họ mấy chục viên tinh thạch cấp một, hy vọng họ có thể tăng cường năng lực để bảo vệ ngôi làng này. Mọi thứ đã sẵn sàng, Tống Thanh và Giang Thần Vũ vẫy tay chào tạm biệt đám dân làng chất phác tiễn họ ra tận cổng làng.
Trước khi lên xe, Vương Hải Đình nằm bẹp xuống đất, ôm chặt chân cô với vẻ mặt đáng thương, “Thanh Thanh, nhận tôi đi mà, tôi xin cô đấy.”
Tống Thanh cúi người dùng sức gỡ tay hắn ra, giọng nói đầy bất đắc dĩ.
“Tôi đã nói rồi, đi theo chúng tôi sẽ rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng. Không phải tôi không cho anh theo, mà là vì muốn tốt cho anh.”
Từ vài ngày trước khi biết cô sắp rời đi, Vương Hải Đình đã năn nỉ được theo họ nhưng bị Tống Thanh thẳng thừng từ chối. Trên đường, họ có thể sẽ gặp phải dị năng giả săn đuổi Giang Thần Vũ, vô cùng nguy hiểm.
Đến bản thân cô và Giang Thần Vũ còn chưa chắc giữ được mạng, cô hoàn toàn không muốn kéo thêm một người bạn đồng hành nữa. Dù rất thèm tài nấu ăn của Vương Hải Đình, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc lôi hắn vào nguy hiểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play