Lời nói đó khiến Tống Thanh rất động lòng. Có thể loại bỏ thêm một tên súc sinh, sau này lại không phải lo lắng về việc kiếm thức ăn hàng ngày nữa. Cô gật đầu, để bọn họ dẫn đường. Người đàn ông ở cuối làng không biết chuyện gì đang xảy ra, lúc này hắn đang ngồi bên cạnh hầm, vắt chân lên nhau, nhâm nhi rượu.
Tống Thanh lại dùng chiêu cũ, lấy ra từ không gian một thùng nước lớn rồi bất ngờ dội thẳng vào hắn khiến hắn choáng váng, sau đó cô nhấc cây gậy lên và đập mạnh vào đầu hắn, khiến hắn ngất đi. Người dân trong làng nấp phía sau liền ùa lên, chỉ một nhát dao kết liễu mạng sống của hắn, sau đó không thể chờ thêm nữa mà xuống hầm cứu người nhà.
Khi hầm được mở ra, một mùi hôi thối của phân và nước tiểu lên men bốc lên. Những đứa trẻ gầy gò được bế ra trước, sau đó là những người lớn với tinh thần hoảng loạn. Họ gầy guộc, không khác gì Giang Thần Vũ.
Tống Thanh nhìn thấy người dân làng ôm nhau, vừa khóc vừa cười, cô im lặng quay trở về, đột nhiên cảm thấy bọn súc sinh kia chết quá dễ dàng. Về đến nhà Vương Hà, Tống Thanh lấy quần áo từ không gian ra cho Giang Thần Vũ thay, sau đó lấy nước lau sạch máu quanh vết thương cho hắn rồi băng bó lại cẩn thận.
Giang Thần Vũ mặc quần áo vào, cúi mắt nhìn cô gái ngồi xổm dưới đất, im lặng một cách kỳ lạ, dịu dàng hỏi: “Sao thế? Trông em có vẻ không vui.”
Tống Thanh tựa trán lên đầu gối hắn, nhìn nền xi măng xám xịt, giọng trầm buồn: “Em không hiểu sao họ có thể làm những chuyện súc sinh như vậy, rõ ràng tất cả đều là con người.”
Giang Thần Vũ, người đã trải qua nhiều ác ý nhất, chỉ bình thản, cảm thấy chuyện này rất bình thường. Bản chất con người vốn là xấu xa, việc họ chưa bộc lộ chẳng qua là chưa đụng đến lợi ích của mình mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT