Không có đèn điện hay thiết bị điện tử để giải trí, Tống Thanh buồn chán đi ngủ sớm, vẫn nằm trên chiếc ghế sofa đôi màu xám.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, nghĩ đến con sông nhỏ nhìn thấy ban ngày, cô thèm thuồng nghĩ rằng ngày mai sẽ ra bờ sông thử vận may, xem có thể bắt được vài con cá mang về không. Liên tục hai ngày không có dầu mỡ vào bụng, mỗi tế bào trên cơ thể cô đều đang phản đối kịch liệt.
Sáng hôm sau, vừa tờ mờ sáng cô đã tỉnh giấc, ngồi dậy từ chiếc sofa, vươn vai một cái, cảm thấy tinh thần sảng khoái. Cô quay đầu nhìn về phía giường, phát hiện Giang Thần Vũ đã tỉnh.
Hắn dựa vào đầu giường, đôi mắt đen láy lặng lẽ nhìn cô, dáng người cao gầy, làn da trắng nhợt, trông như một chàng trai bệnh tật nhưng vẫn rất đẹp.
Mấy ngày sống chung, Tống Thanh hoàn toàn xem hắn như hình tượng nam chính ôn hòa như ngọc, kiên nhẫn trước khi bị hắc hóa trong tiểu thuyết, nên bị hắn nhìn chằm chằm như vậy cô cũng không suy nghĩ nhiều. Cô nở nụ cười rạng rỡ, đầy năng lượng chào hắn: “Chào buổi sáng!”
Nụ cười tươi sáng của cô rất dễ lan tỏa, nhìn cô, Giang Thần Vũ dường như quên đi những cơn ác mộng giữa đêm về hơn mười năm bị hành hạ trong các phòng thí nghiệm, bị tiêm vào cơ thể những dung dịch kỳ lạ. Những đau đớn đó dường như cũng vơi đi phần nào.
Vẻ mặt hắn dịu dàng hơn, mở miệng đáp lại cô: “Chào.”
Hoàn toàn không thể nhận ra đêm qua hắn đã tỉnh dậy giữa đêm, đầy sát khí, tinh thần hỗn loạn, muốn phá hủy mọi thứ xung quanh, bao gồm cả cô gái đang ngủ say cách đó vài bước.
Tống Thanh không hề biết mình vừa một lần nữa thoát khỏi cận kề cái chết. Cô vui vẻ bưng một chậu nước ra để Giang Thần Vũ rửa mặt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT