“Ăn nhanh lên, không ăn thì thức ăn sẽ nguội mất.”
Giang Thần Vũ im lặng ăn cơm, không dám nói gì thêm, sợ cô lại nghe thấy mà khó chịu rồi lại khóc. Ăn xong, Giang Thần Vũ đi rửa bát và dọn dẹp bếp. Tống Thanh ngồi trên bàn, chống cằm nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, đôi mắt chớp chớp nghĩ, hình như hắn rất sợ cô khóc. Biết thế nước mắt lại có tác dụng như vậy, cô đã khóc ngay từ đầu rồi, không thì đã không lãng phí mười ngày nay. Nhưng mà cũng chưa muộn. Tối đó, sau khi tắm xong, Tống Thanh chui vào chiếc chăn ấm áp mà hắn đã nằm.
Khi cơ thể mềm mại của cô chạm vào Giang Thần Vũ, hắn như bị lửa thiêu đốt, nhanh chóng ngồi dậy, lùi ra phía bên kia giường, nhìn khuôn mặt đỏ hồng sau khi tắm của cô, gân xanh trên trán hắn giật giật, nghiến răng nói, “Xuống đi.”
“Không muốn.” Tống Thanh kéo chăn lên đến tận cổ, đôi mắt long lanh vô tội nhìn hắn.
Giang Thần Vũ không nói thêm lời nào nữa, những chiếc dây leo trực tiếp cuốn cô cùng với chăn, định đặt cô lên ghế sofa không xa. Nhưng hắn vừa thấy đôi mắt cô nhanh chóng đỏ lên, những giọt nước mắt trong veo lơ lửng nơi khóe mắt, trông vô cùng đáng thương.
Giang Thần Vũ: “...” Tháng sáu còn chẳng thay đổi nhanh như cô.
Bất đắc dĩ, hắn đặt cô lại giường. Giang Thần Vũ không muốn nhượng bộ, nghiêm túc nói, Cô là con gái, nếu ngủ chung giường với tôi, sau này cô có còn muốn tìm bạn trai nữa không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play