“Hừ, cậu cũng muốn thế à? Vậy đến căn cứ Quán Nhật mà bị tiêm các loại dịch cây và zombie thử xem, xem cậu có được khả năng như thế không. Nhưng mà, tôi đoán cậu sẽ chết ngay lập tức vì đau đớn.”
Người phụ nữ mặc áo vàng mở miệng châm chọc người đàn ông kia, sau đó mang theo một bụng đầy chuyện để buôn, hài lòng xoay người bỏ đi.
Tống Thanh đột nhiên bị đưa lên không trung, hoảng sợ la lên, vội vàng nắm chặt dây leo quấn quanh eo mình, rồi nhìn xuống phía dưới, thấy những tòa nhà và đám đông ngày càng nhỏ lại, gió thổi qua làm cô phấn khích vô cùng.
Cô chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác bay lên như thế này, kích thích và thoải mái vô cùng! Cô ngước đầu, nhìn người đàn ông cách mình hai mét, như thể muốn giữ khoảng cách với cô cả một dải ngân hà, trong lòng dâng lên ý định trêu chọc, cô vờ giọng ngọt ngào mềm mại gọi: “Vũ ca, anh định đưa em đi đâu vậy?”
“Bình thường chút, nếu còn nói bằng cái giọng quái dị đó nữa, tôi sẽ thả cô xuống ngay đấy.” Giang Thần Vũ khẽ giật giật sợi dây leo đang trói cô, giọng thấp đe dọa.
Tống Thanh sợ hãi vội nắm chặt dây leo hơn, liếc nhìn xuống mặt đất. Cô cách mặt đất ít nhất mười mét, dù có dị năng thì cô cũng không chết khi rơi xuống, nhưng chắc chắn sẽ đau đớn không ít.
Cô ngoan ngoãn im lặng, đặt khuỷu tay lên dây leo quấn quanh eo mình, tay chống cằm, chuyên tâm ngắm nhìn người đàn ông trước mắt đã thay đổi quá nhiều. Không còn ai xung quanh nữa, vẻ mặt dịu dàng giả tạo của hắn biến mất, ánh mắt lạnh lẽo như chết, dường như trong mắt hắn, thế giới đầy màu sắc này chỉ là một mảng trắng đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT