Tống Thanh nằm sấp trên lưng Giang Thần Vũ, đôi chân nhỏ đung đưa nhàn nhã, những ngón tay trắng mịn của cô khẽ nghịch ngợm mái tóc đen ngắn sau đầu hắn, rồi hỏi: “Vũ ca, anh sẽ mãi mãi ở bên em chứ?”
“Sẽ.” Giang Thần Vũ dùng sức đẩy cô lên một chút để cô nằm thoải mái hơn, rồi bước đi vững chãi về phía trước.
“Vậy anh có mãi mãi yêu em không?” Tống Thanh ôm cổ hắn, thì thầm nhỏ nhẹ vào tai.
Lúc này là sáu bảy giờ tối, đúng giờ mọi người bận rộn trở về nhà, căn cứ khá đông người. Giang Thần Vũ cõng cô gái nhỏ trên lưng đi qua đám đông, bên tai là lời thì thầm của cô, mặt hắn hơi nóng lên, nhưng vẫn đáp: “Sẽ.”
Nghe được câu trả lời mình muốn, Tống Thanh hài lòng ôm lấy cổ hắn, đặt đầu nhỏ lên vai hắn, trong lòng thầm nói: “Em cũng sẽ mãi mãi yêu anh, và sẽ làm mọi điều có thể để ở bên anh mãi mãi.”
Được hắn cõng không chút lắc lư, rất thoải mái, Tống Thanh trên lưng hắn mơ màng buồn ngủ.
Về đến nhà, cô không muốn ăn tối, chỉ muốn đi ngủ ngay, nhưng Giang Thần Vũ đã bế cô trong lòng, dỗ dành cô ăn một chút. Sau đó, cô lim dim ngủ mất. Trong lúc mơ màng, cô cảm nhận như được bế vào phòng tắm, nhẹ nhàng tắm rửa, rồi lại được đặt lên giường. Khi hơi ấm quen thuộc biến mất, cô nhíu mày khó chịu, nhưng rồi được ôm lại vào vòng tay quen thuộc, cô liền cọ cọ lên người hắn, thỏa mãn ngủ tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play