‘Biết lí do vì sao mà ta có thể sống tới cuối cùng chưa? Ta mà muốn đi thì ai có thể giữ nổi ta lại cơ chứ? Nếu ta đánh không lại thì t sẽ chạy, chẳng có ai có thể cản được ta hết. Đây là ta còn mới tới cấp 10 thôi đó, chờ tới khi ta đến cấp vương thì ta có thể dịch chuyển xa tới khoảng cách 1 vạn 500 dặm, đến lúc đó thì ngươi cứ từ từ mà tìm nhé.’
Trần Lạc chỉ dùng hành tẩu hư không chạy xa khoảng hơn 200 dặm, hắn cảm thấy không cần tiêu hao hết toàn bộ dị năng vaog việc này.
Tốc độ của Ngưng Sương và Hải Cơ ở trong đại dương cũng không hề chậm hơn Bạch Hạo, bọn hoi cứ bơi đi là được rồi. Kể cả không có hắn thì Hải Cơ và Ngưng Sương mà muốn chạy thì vẫn có thể chạy bình thường, Bạch Hạo chỉ có khả năng phòng thủ là mạnh thôi. Trần Lạc ôm lấy Hải Cơ, để cho Hải Cơ đem theo bản thân hắn mà bơi đi. Với chút trọng lượng cơ thể hắn mà đè lên người Hải Cơ, đối với Hải Cơ mà nói thì chẳng có ảnh hưởng gì cả. Sắc mặt Ngưng Sương đầy vẻ thấy vọng:
"Lần trước ta gặp tên ngụy thần đó còn chưa mạnh tới vậy đâu, thế mà bây giơg hắn ta đã mạnh vậy rồi. Chúng ta càng kéo dài thời gian thì biến số sẽ càng nhiều.”
Trần Lạc cũng cảm thấy ca này hơi khó xử lý, trừ khi bản thân hắn có thể tăng tới cấp vương. Bây giờ hắn chỉ cần thêm 2 viên tinh thể cấp vương nữa là cũng đại khái đạt được mục đích rồi. Không bao lâu sau, Trần Lạc nhìn thấy Hải quy vương và Khương Sơ Tuyết- người đã đi trước họ một bước. Khương Sơ Tuyết nhìn thấy Trần Lạc thì sắc mặt vui mừng hẳn lên, cô đi một mình ở giữa đại dương bao la như thế này thật sự không có cảm giác an toàn một chút nào cả. Mấy người bọn họ hội họp lại với nhau rồi đi tới bờ biển của Chuột Túi quốc.
Lí do mà bọn họ cẩn thận không quay về bờ biển lúc khi tới là để lừa Bạch Hạo, khiến cho Bạch Hạo phán đoán nhầm việc Trần Lạc tới từ lục địa nào. Ở đây cách Chuột Túi quốc rất gần, bọn họ tốn chưa tới 1 tiếng đồng hồ đã đến được bờ. Đây là một mảnh đất rất thần kì, đất rộng người thưa. Bất kì chủng loại ngoại lai nào tới đây cũng đều có thể biến thành thảm họa. Đây là thiên đường của động thực vật. Ở đây có số lượng sinh vật biến dị nhiều đến kinh người, những người sống sót ở Chuột Túi quốc kể cả có lương thực đi chăng nữa thì cũng rất khó có thể sống sót. Kể cả là bọn họ không chết hết sạch thì cũng không còn có bao nhiêu người còn tồn tại ở đây được nữa.
Trần Lạc nhìn về phía nơi xa, thực vật chi chít dày đặc xanh rì cả một vùng. Trần Lạc cũng chẳng có hứng thú đi thám hiểm, bọn hắn nghỉ ngơi một chút liền rời đi ngay, bọn Mễ Lạp vẫn còn đang đợi họ ở bãi biển kia kìa. Sau khi thu dọn một chút, mấy người liền ngồi xuống bờ biển. Trần Lạc suy nghĩ một chút, sau đó hắn lấy ra hai phần gà rán và một phần vịt quay. Trần Lạc nhìn qua số lượng một chút, chỗ này bị Mộng Âm và Triệu Tử Ý ăn mất phải sắp đến 200 suất rồi, chỉ còn lại khoảng hơn 1000 suất nữa mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT