Lăng Quang vốn tưởng sau khi mình sai Cừu Chấn đi ám sát vua của Quân Thiên, sau đó chiếm được Dao Quang nhưng Cừu Chấn lại vì Cẩn Khôn mà bỏ y.
Đến khi thừa tướng giới thiệu Công Tôn Kiềm cho y, lúc đầu y nói không cần nhưng đến khi Công Tôn Kiềm ở bên bầu bạn với y, lúc đó y đã có tình cảm với Công Tôn Kiềm, nhưng Công Tôn Kiềm biết Lăng Quang rất thích Cừu Chấn.
Cho đến khi có người báo với Công Tôn Kiềm, Cừu Chấn chưa mất, Công Tôn Kiềm lập tức vào cung báo với Lăng Quang.
Công Tôn Kiềm :
__ Vương thượng có tin báo về Cừu tướng quân
Lăng Quang :
__ Cừu Chấn chưa chết sao
Công Tôn Kiềm :
__ Dạ phải
Lăng Quang :
__ Được rồi chúng ta đến đó đi
Công Tôn Kiềm :
__ Vâng
Sau khi Công Tôn Kiềm đưa Lăng Quang đến nơi ở của Cừu Chấn, nhìn thấy Cừu Chấn, Lăng Quang rất xúc động.
Lăng Quang :
__ A Chấn ngươi không chết tại sao không chịu về gặp ta
Cừu Chấn :
__ Thần Xin lỗi vương thượng thần đã không giết Cẩn Khôn hoàng đế
Lăng Quang :
__ Ngươi vì sao
Cừu Chấn :
__ Thần đã trót yêu ngài ấy, Vương thượng cũng thấy rồi đấy thần và ngài ấy đang sống hạnh phúc
Lăng Quang sau khi nghe Cừu Chấn nói như vậy, y cũng biết mình và Cừu Chấn nên sống cuộc sống của riêng mình.
Lăng Quang :
__ A Chấn ngươi và hắn phải hạnh phúc đấy
Cừu Chấn:
__ Vương Thượng người và Công Tôn phó tướng cũng phải hạnh phúc đấy
Lăng Quang và Công Tôn Kiềm, tạm biệt Cừu Chấn ra về. Lăng Quang quyết định nói ra mọi chuyện với Công Tôn Kiềm.
Lăng Quang :
__ Công Tôn ta có chuyện muốn nói với ngươi
Công Tôn Kiềm :
__ Vương thượng nói đi
Lăng Quang :
__ Ta thích ngươi ta một lòng ái mộ ngươi, ngươi có bằng lòng ở bên ta không
Công Tôn Kiềm :..
__ Thần đồng ý ở bên người
Cuối cùng Lăng Quang và Công Tôn Kiềm cũng hạnh phúc bên nhau.