Edit Ngọc Trúc
Hướng tây, con đường ngày càng trở nên vắng lặng, ngoài những doanh địa bỏ hoang lớn nhỏ lác đác ven đường, bọn họ chẳng gặp thêm một đoàn người nào đang di chuyển.
Phạm vi khuếch tán của phóng xạ lớn hơn rất nhiều so với dự tính. Từ lúc rời khỏi trạm dịch, họ không còn đặt chân vào bất cứ khu đất sạch nào nữa.
Cũng may Ninh Ngọc khống chế được đám Dị Hóa Thể ven đường, lại thêm đội dị hoá khuyển canh gác lũ ác điểu xung quanh. Trong ngoài phối hợp chặt chẽ, vừa vặn loại bỏ toàn bộ các nguy cơ bị tập kích hay gặp nguy hiểm. Hành trình yên ổn đến mức gần như chẳng khác gì khi đang ở trong vùng đất sạch.
“Đúng là thiên thạch thật rồi…” Dương Phi Thần ôm lấy hai bên tựa đầu của ghế trước, run giọng than thở, “Đáng sợ thật đấy, bảo sao trước đó tiến sĩ Lâm lại đưa ra cái kế hoạch kỳ quái như vậy…”
Lý Hào lạnh lùng liếc gương chiếu hậu, tay vẫn giữ chặt vô lăng, chậm rãi nói: “Cậu thấy vậy là chuyện tốt à?”
Dương Phi Thần bị hắn nhìn đến hoảng hốt, theo bản năng rụt vai lại, lập tức cụp mắt im bặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT