Edit Ngọc Trúc
Trạm dịch Triệu Khai hôm nay náo nhiệt hơn hẳn thường lệ vì lễ chúc mừng, theo đà khai mạc đại hội, bầu không khí rộn ràng ấy như được lan tỏa tự nhiên, kéo theo lượng người qua lại nhiều nhất từ trước đến nay chỉ trong một đêm.
Tất cả những nhân viên giao hàng tạm nghỉ chân, cả những người lánh nạn tạm thời dừng bước, ai cũng bị sức hút của khung cảnh nơi đây cuốn vào. Họ vô thức hòa vào không khí ăn mừng có chút ngông cuồng, có phần hoang hoải, nhưng lại rất chân thành.
Dù chẳng ai thật sự biết mình đang mừng điều gì, nhưng tất cả đều tranh thủ trong chốc lát mà tạm quên đi cái chết và sự tuyệt vọng lơ lửng quanh mình. Cứ như thể đang cùng bè bạn, người thân trải qua đêm yên bình cuối cùng, hoàn toàn thả lỏng, dốc lòng hò reo cuồng nhiệt.
Kho rượu của trạm dường như cũng bị “giải phóng” triệt để. Mục Đông Hải thậm chí còn mang cả rượu vàng năm xưa ép chặt dưới đáy hòm ra, lớn tiếng phân phát cho mọi người, khiến cả đại sảnh ngập tràn hương rượu nồng đượm và mùi ngũ cốc thơm ngát.
Từ phía xa có người giơ cao ly rượu, vừa cười vừa trêu:
“Mục thúc hào phóng quá! Hôm nay là ngày gì mà mấy món cất kỹ bao năm cũng chịu lấy ra cho tụi tôi giải thèm vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT