Liêu Tư Bác bị câu này của hắn làm cho nghẹn lời, nhưng lại không định cãi nhau với hắn, chỉ có thể nói, "Chúng ta nói chuyện chút đi." 
Giang Mặc Thần thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn ta, nghĩ rằng mình đã không để ý đến hắn ta lâu như vậy, cũng đến lúc cần phải nói rõ ràng, liền đứng dậy, dẫn hắn ta đi về phía bãi đỗ xe cách đó không xa.
Giang Mặc Thần kéo cửa xe bảo mẫu của mình, ngồi vào trong, “Nói đi, cậu đến đây làm gì?”
Liêu Tư Bác cũng ngồi vào trong, đóng cửa lại, hỏi hắn, "Giang Mặc Thần, cậu thật sự định cắt đứt quan hệ với tôi sao? Mấy hôm nay tôi gọi điện cho cậu, cậu không nghe, nhắn tin Wechat cậu cũng không trả lời, cậu thật sự vì một người đàn ông mà vứt bỏ tình bạn từ nhỏ đến lớn của chúng ta sao?" 
Giang Mặc Thần cười lạnh, “Cậu còn nhớ chúng ta lớn lên từ nhỏ cùng nhau? Tôi còn tưởng cậu nghĩ cậu và Nguyên Minh Húc mới là người lớn lên cùng nhau cơ đấy.”
"Cậu nói vậy là có ý gì?" Liêu Tư Bác hơi hoảng hốt.
"Có ý gì?" Giang Mặc Thần hỏi ngược lại, “Trước khi gặp Yến Thanh Trì, tôi đã nói với các cậu đây là bạn đời của tôi, mọi người gặp mặt nhớ khách sáo một chút. Kết quả thế nào? Cậu trực tiếp công kích em ấy ngay tại chỗ, nói ra đủ thứ lời khó nghe. Liêu Tư Bác, năm nay cậu 28 tuổi rồi, không phải 8 tuổi, cậu không biết những lời cậu nói có thể gây ra hậu quả gì sao? May mà em ấy tính cách kiên cường, nếu đổi người mềm yếu hơn một chút, bị cậu nói như vậy sẽ không do dự rời đi ngay, không thể nào ở lại được.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play