"Đạo diễn Phó tặng quà cho Kỳ Kỳ, nói là để cảm ơn thằng bé." Yến Thanh Trì nói.
"Cảm ơn Kỳ Kỳ?"

"Vâng, thời gian trước không phải Nghiên Nghiên tổ chức sinh nhật sao, Kỳ Kỳ vẽ tranh tặng nó, còn mua một con gấu bông. Hôm sinh nhật Nghiên Nghiên, đạo diễn Phó cũng có mặt, vì vậy Kỳ Kỳ đã nói với đạo diễn Phó hy vọng cô ấy mua thêm đồ chơi cho Nghiên Nghiên. Đạo diễn Phó vì cảm ơn Kỳ Kỳ nên khi mua đồ chơi cho Nghiên Nghiên, cũng mua thêm một món cho Kỳ Kỳ."
Yến Thanh Trì nói xong liền bật cười, "Mấy đứa nhỏ này cũng thú vị thật, tuổi còn nhỏ mà nhọc lòng không ít. Nghiên Nghiên tối hôm trước còn đến tìm em tâm sự, còn là chuyện về Kỳ Kỳ. Còn Kỳ Kỳ lại lén đi gặp đạo diễn Phó, hy vọng cô ấy mua thêm đồ chơi cho Nghiên Nghiên." Cậu nhìn sang Giang Mặc Thần, "Thật sự rất đáng yêu."
"Trẻ con mà, chỉ cần được dạy dỗ tốt, đứa nào cũng đáng yêu cả. Nhưng công lớn trong nhà chúng ta vẫn là nhờ em. Lúc anh mới nhận nuôi Kỳ Kỳ, lúc nào anh cũng lo lắng, lo lắng mình không biết dạy nó, sợ nó ở với mình không được vui. Sau này em đến, Kỳ Kỳ trở nên hoạt bát hơn rất nhiều, tính cách cũng trở nên cởi mở hơn." Giang Mặc Thần cảm khái nói.
"Cũng không thể nói vậy được. Anh đón nó ra khỏi trại trẻ mồ côi từ sớm, đối với nó mà nói, đó đã là hạnh phúc lớn nhất rồi. Không phải đứa trẻ nào trong trại mồ côi cũng có được một mái ấm. Có nhà, đã là rất hạnh phúc." Yến Thanh Trì chân thành nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play