Khi mẹ Khương nghe đến cái họ “Tiêu”, đoán được thân phận người gọi, liền cảm thán: “Tân Di giờ trưởng thành rồi, đã có thể tự mình gánh vác mọi việc.”
Lúc đó, từ phía sau tiệm thuốc, một người đàn ông bước ra. Người này có mái tóc vàng, đôi mắt xanh, dáng người cao ráo, khí chất điềm đạm, ít nói và rất nghiêm nghị.
Nghe lời mẹ Khương nói, ông ta trầm mặc giây lát rồi lên tiếng bằng tiếng phổ thông rõ ràng: “Dĩ nhiên rồi, nó đã thắng tôi. Giờ nó là bếp trưởng của Vân Đình Chi Tinh.”
Là cha, ông đã bị đẩy xuống vị trí thứ hai.
Mẹ Khương mỉm cười: “Đó là vì tài nấu ăn của ông không bằng nó, trách sao được con trai chứ?”
Cha Khương không đáp lại, nét mặt vẫn dửng dưng.
Mặc dù Khương Tân Di vẫn đang bận rộn với dược liệu, nhưng tâm trí anh lại như lạc đâu mất. Gần đây, chuyện cá cược với Bạch Nhất Nặc luôn ám ảnh trong đầu anh, không cách nào gạt đi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play