Khi nhìn thấy Bạch Nhất Nặc bước tới, ông không khỏi cảm thán: Có vẻ như hôm nay vận may của cô ấy không tốt lắm.
Bạch Nhất Nặc dường như không để tâm đến biểu cảm của các giám khảo, cô mỉm cười rồi đưa món ăn của mình lên. Cô nhẹ nhàng nói: “Đây là gà ăn mày tôi đã chế biến. Để giữ được hương vị trọn vẹn, tôi không mở ra hoàn toàn. Khi thưởng thức, xin mọi người dùng đũa nhẹ nhàng gạt lớp lá sen.”
Giang Hải Tấn khẽ thở dài nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi. Ông gật đầu, phối hợp theo lời Bạch Nhất Nặc, dùng đũa mở lớp lá sen. Ngay khoảnh khắc đó, một hương thơm nồng nàn tỏa ra, lan rộng trong không gian, khiến ai ngửi thấy cũng như bị cuốn vào dư vị mê hoặc.
Một giám khảo ngạc nhiên cất tiếng: “Món gà ăn mày này sao lại thơm đến vậy?”
Giám khảo khác hít sâu, cảm nhận đầy say sưa: “Hương thịt gà tươi nguyên bản, hòa quyện cùng mùi lá sen dịu nhẹ, nhưng vẫn có một mùi hương đặc biệt, vấn vít kéo dài mà tôi chưa thể nhận ra.”
Bạch Nhất Nặc điềm tĩnh đáp: “Đó là hương của rượu hoa điêu.”
Cô tiếp tục giải thích: “Tôi đã sử dụng bùn vò rượu ủ lâu năm để bọc ngoài gà. Loại bùn này dù bị bỏ đi nhưng vẫn giữ được mùi rượu đặc trưng. Ngoài ra, tôi còn thêm một chút rượu hoa điêu vào phần nguyên liệu để tăng thêm hương vị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play