Cái búng trán này đối với Hạ Văn Dã mà nói chẳng đau chẳng ngứa, nhưng hắn lại ngơ ngác ôm trán, như bị đạn bắn choáng váng.
Lăng Dạ dẫn đầu phản ứng lại, sương đen âm trầm nhanh chóng lan rộng, trong nháy mắt đã xông tới trước mặt, dữ tợn cuồn cuộn, như muốn chọn người mà nuốt chửng.
Đàm Huyên ở trong góc co rúm người lại như chim cút, mấy mảnh vỡ khác theo bản năng muốn chắn phía trước. Nhiên Hôi thở dài, hạ giọng nói: “Dừng lại ở đó——tôi đang nói chuyện rất nghiêm túc, không cần lại gần nữa.”
Đàm Huyên: Anh giống như đang dạy dỗ trùm cuối phó bản vậy.
Nhưng giây tiếp theo, sương đen ở vị trí tay cậu vẽ ra mơ hồ tụ thành hình người cao lớn, chần chừ nấn ná, chỉ là vẫn còn lo lắng quấn quanh mắt cá chân cậu thành những vòng tròn mờ ảo có thể thấy được.
Tuy rằng là mảnh vỡ chịu sự chi phối của dục vọng chiếm hữu, nhưng bản năng thì không khác biệt. Nhìn nam chủ bề ngoài cũng đủ nghe lời, Nhiên Hôi ngầm đồng ý với hành động nhỏ của hắn.
Đàm Huyên:……
Cậu ta suýt chút nữa rớt cằm.
Sự sụp đổ trên hành lang dần dần dừng lại, cảm giác chòng chành cuối cùng biến mất. Nhiên Hôi cũng thở phào nhẹ nhõm, không dấu vết buông tay đang nắm chặt khung cửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT