Trong ba ngày liên tiếp, Nhiên Hôi không bước chân ra khỏi ma cung nửa bước.
Thế giới tiên hiệp có một điểm bất cập, đó là thể lực quá dồi dào, tinh lực quá tốt, thậm chí không cần ăn uống nghỉ ngơi.
Đến khi màn đêm buông xuống, Ma Tôn mới miễn cưỡng đứng dậy, vẻ mặt còn lưu luyến, như thể vẫn có thể tiếp tục ba trăm hiệp nữa.
Nhiên Hôi mặt không cảm xúc, chỉ cảm thấy mình cần bổ thận gấp.
Đúng như lời Ma Tôn nói, hắn muốn Tô Nhiên Hôi hoàn toàn quen với thân thể hiện tại, không bao giờ còn nhớ đến Bạch Dạ trước kia.
Tự mình ghen với hóa thân cũ, Ma Tôn quả là kẻ đầu tiên trên đời.
Trong tẩm cung rộng lớn, những lớp màn trướng thêu chỉ vàng rủ xuống, chỉ có thể lờ mờ thấy bóng người lay động.
Không biết qua bao lâu, Ma Tôn ngửa đầu ra sau, lúc này mới lười biếng cúi xuống, tóc đen quấn quýt lấy nhau, khó phân biệt của ai.
Hắn liếm môi mỏng, giọng điệu thỏa mãn: "Xong rồi sao? Sư huynh cũng chỉ đến thế thôi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT