Không có ai khác, Sở Phong Diệp mặc kệ sự giãy giụa yếu ớt của Nhiên Hôi, lập tức vén áo anh lên.
Nhìn qua lớp băng bó tạm bợ, Sở Phong Diệp nhíu mày, ánh mắt ngưng trọng: “Như thế này rất dễ nhiễm trùng, tôi băng lại cho anh.”
Nhiên Hôi yếu ớt trợn mắt: “Thôi đi, anh băng bó cũng vô ích thôi.”
“Không có thuốc kháng sinh, kiểu gì cũng nhiễm trùng.”
Sở Phong Diệp im lặng.
Một lúc sau, hắn mím môi, nặng nề nói: “...Hôm nay chúng ta vào thành.”
Giọng hắn cực kỳ chậm rãi, không khó nhận ra sự nghiêm túc và trịnh trọng trong đó: “Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để cậu xảy ra chuyện gì.”
Nhiên Hôi đã xin 002 bật chế độ giảm đau, giờ anh chỉ cảm nhận được 10% cơn đau, vết thương ngứa ngáy âm ỉ. Vì vậy, anh không cảm thấy vội vàng, thậm chí còn có tâm trạng ngáp dài: “Tốt quá, lần này nhớ ghé mấy hiệu thuốc, lấy hết những gì cần thiết.”
“Thuốc men quan trọng như vậy, mà anh lại không tích trữ, có phải ngốc không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT