Quầy bar khác hẳn với khu vực nhảy disco ồn ào, nơi đây nhạc du dương, không khí thoải mái, đèn chùm pha lê trên trần nhà lấp lánh như sao trời.
Lục Nhiên Hôi dẫn Vân Duệ ngồi vào góc quầy bar vắng người, người pha chế rượu rất quen Lục Nhiên Hôi, cười hì hì thò đầu qua, ánh mắt sắc bén đảo qua người Vân Duệ, rồi lại thu về: “Dẫn bạn đến à? Hiếm thấy đấy, Tiểu Lục.”
Ánh mắt Vân Duệ dừng lại trên hai cánh tay xăm trổ của người pha chế rượu, bị phát hiện, người pha chế rượu hào phóng khoe đường cong cánh tay đẹp đẽ: “Thích không? Tôi có thể cho cậu số liên lạc của thợ xăm đó, tay nghề anh ta tốt lắm, cậu cũng có thể thử.”
Vân Duệ chưa từng thấy ai dám tự nhiên như vậy với mình, mặt lạnh không muốn đáp lời. Nhưng người này có vẻ thân thiết với Lục Nhiên Hôi, đại thiếu gia nhất thời lưỡng lự, giữa việc “làm mặt lạnh” và “đáp lời qua loa”.
Khoan đã, tại sao hắn phải đáp lời qua loa với bạn của Lục Nhiên Hôi?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT