Tiêu Hà Dạ ăn cơm xong trở về, lọt vào tầm mắt chính là cảnh Cố Nhiên Hôi cùng một nam sinh trò chuyện vui vẻ.
Bước chân cậu cứng đờ tại chỗ, Cố Nhiên Hôi thậm chí không phát hiện Tiêu Hà Dạ đã về, chăm chú nhìn nam sinh kia không thấy rõ mặt. Đối phương dường như đang kể chuyện cười gì đó, Cố Nhiên Hôi bị chọc cười đến nghiêng ngả, lúc này mới thấy Tiêu Hà Dạ đứng cách đó không xa. Nụ cười rạng rỡ trên mặt cậu vẫn chưa thu lại, hướng về phía Tiêu Hà Dạ vẫy vẫy tay: "Dạ ca, bên này!" Rõ ràng là nụ cười vui vẻ, nhưng trong mắt Tiêu Hà Dạ lại gần như chói mắt.
Nam sinh kia cũng quay đầu lại, nhìn Tiêu Hà Dạ, tươi cười đầy mặt: "Cố học đệ, đây là anh trai cậu à?" Nhiên Hôi gật đầu, chú ý tới sắc mặt Tiêu Hà Dạ, hậu tri hậu giác nhận ra một tia không ổn. Cậu nghiêm túc bổ sung: “Đúng, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ tốt nhất đấy.”
Nam sinh cười trêu ghẹo: “Nhìn không ra nha, lớn như vậy rồi, còn dính anh trai thế.”
Cảm xúc vừa mới dịu đi nhờ thái độ của Nhiên Hôi lại lần nữa rơi xuống đáy vực, Tiêu Hà Dạ bưng hai khay đồ ăn chậm rãi tiến lại gần, khí tràng lạnh như băng sương, đôi mắt hẹp dài như chứa đao quang kiếm ảnh.
Nam sinh kia lại như hoàn toàn không cảm nhận được sát khí, hơi híp mắt, cười hì hì vẫy tay chào cậu: “Chào học đệ, anh tên Chu Giai, là học trưởng lớp mười hai của các em.”
Chu Giai lớn lên thật ra không tệ, mày rậm mắt to, làn da vì chơi bóng mà rám màu lúa mạch khỏe khoắn, cơ bắp không bằng Tiêu Hà Dạ, nhưng cũng rất ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play