Khương Nhược An ở lại không lâu sau liền về quê, bà không nói cho ai biết, một mình thu dọn đồ đạc ra ga tàu. Đến khi Khương Diễm biết thì mẹ anh đã ở quê rồi.
—— Như vậy cũng tốt.
Màn hình điện thoại đã tối đen hoàn toàn, Khương Diễm đứng ở cửa sổ, ngơ ngẩn nhìn bóng đêm bên ngoài xuất thần.
Màn đêm bao phủ, dưới bầu trời đêm xanh thẳm, những ngọn đèn dầu lộng lẫy, gió nhẹ ấm áp, thổi tung một góc rèm cửa.
“Sao vậy?” Tô Nguyên vừa từ phòng tắm ra, đã thấy Khương Diễm đứng ở cửa sổ, cô chân trần chạy tới, từ phía sau ôm lấy eo anh, nhón chân tựa vào vai anh.
Tóc trên người còn chưa khô, giọt nước theo sợi tóc chảy xuống cổ áo.
“Lại không đi giày?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play