Mưa tạnh, trời lại sáng, trên cành cây còn đọng những giọt mưa, chảy dọc theo lá xanh xuống mái ngói đen, loang ra từng vòng từng vòng vệt nước.
Trong không khí vẫn còn vương mùi đất tanh sau mưa, lẫn lộn hương hoa nhè nhẹ. Phó Vũ cầm ô, chậm rãi đi bên cạnh Phương Thiến Thiến, giúp cô che những giọt mưa rơi từ mái hiên xuống.
Từ dưới lầu đến cổng khu dân cư chỉ có một đoạn đường ngắn ngủi năm phút, Phó Vũ lại cảm thấy như đã qua một thế kỷ, cô gái mình yêu ở ngay bên cạnh, chỉ cần vươn tay là có thể ôm lấy vai cô.
Khoảng cách giữa hai người không xa, cậu gần như có thể thấy những sợi lông tơ nhỏ trên mặt cô, đôi mắt trong veo như ngọc, hàng mày thanh tú, dưới ánh đèn vàng ấm áp càng thêm rõ nét.
"Thiến Thiến, cậu về đi." Phó Vũ mím môi, đưa chiếc ô trong tay cho cô, "Tớ tự bắt xe về là được rồi."
Cậu nhìn Phương Thiến Thiến vẻ muốn nói lại thôi, trong lòng dâng lên một nỗi chua xót khó tả, cụp mắt cười nói: "Cho tớ một cơ hội theo đuổi cậu, được không?"
"Cậu luôn cảm thấy tớ tuổi còn nhỏ, nhưng Thiến Thiến à, cậu cũng chỉ lớn hơn tớ hai tuổi thôi, tại sao luôn coi tớ như trẻ con vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play