"Không sao chứ?" Phó Vũ vẫy một chiếc taxi, đỡ Phương Thiến Thiến vào xe. Tuy rằng đối với Lương Thiếu Uân hùng hổ, nhưng trong khoảnh khắc xoay người, anh vẫn thấy rõ khóe mắt cô gái ướt lệ.
Phó Vũ hiểu ý để mặc cô kéo mình đi, mãi đến khi xác định người đàn ông phía sau không đuổi theo nữa, mới đưa cho cô một gói khăn giấy.
"Cô ở đâu, tôi đưa cô về được không?"
Xảy ra chuyện như vậy, bữa ăn này của hai người chắc chắn không thành. Tuy có chút tiếc nuối, nhưng Phó Vũ càng quan tâm đến tâm trạng cô gái hơn.
Dù chỉ gặp mặt hai lần, nhưng Phó Vũ tiềm thức vẫn nhận định Phương Thiến Thiến chắc chắn là một cô gái tốt, người đàn ông vừa rồi vừa nhìn đã biết là từng phụ bạc cô, rõ ràng đã có bạn gái rồi còn đến trêu chọc cô.
Phương Thiến Thiến nhận lấy khăn giấy, im lặng hụt hẫng hít mũi, nức nở mở miệng: "Tôi không muốn về, anh đưa tôi đến quán bar được không?"
Đây là thói quen xấu mà cô ấy dưỡng thành mấy năm nay, tâm trạng không tốt là thích uống rượu, chỉ có cồn mới có thể khiến cô ấy cảm nhận được cảm giác buông thả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT