“Ta biết rõ đây là con đường tà đạo, nhưng nàng đã cứu tính mạng của ta, ta không đành lòng thấy nàng bị tông môn đuổi giết. Nếu Đinh đạo hữu có thể giúp ta khơi thông một chút, biến chuyện lớn này thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không, Lý mỗ vô cùng cảm kích.” Đinh Ngọc Phượng nghe xong thỉnh cầu của Lý Thủy Đạo, trên mặt có chút sững sờ. Nàng lập tức ngẩng đầu, trong ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó lại lộ ra vẻ suy tư và cân nhắc.
Nhân cơ hội ấy, Lý Thủy Đạo lập tức vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra một khối tinh thạch có vẻ ngoài sáng bóng như vàng ròng, mỉm cười nói: “Vật này chính là Hỏa Độc Tinh, là đặc sản của Thiên Trì bảo, hi vọng Đinh đạo hữu có thể vui lòng nhận lấy.” Đinh Ngọc Phượng nghe xong lời Lý Thủy Đạo nói, lông mày hơi nhíu lại, trong ánh mắt lại lộ ra vài phần thất vọng.
Nàng nhẹ nhàng đẩy Hỏa Độc Tinh trở về, nói: “Lý đạo hữu, ngươi quá khách khí rồi. Không phải ta không muốn hỗ trợ, mà chuyện này vốn không cần phải hỗ trợ. Có lẽ ngươi không biết, trong khoảng thời gian này các đại gia tộc tu tiên đều âm thầm công phạt, lén lút tử đấu, cướp đoạt tài nguyên của nhau, toàn bộ những hành động đó đều bị bọn họ núp dưới danh hiệu là ma tu, phỉ tu. Nói cách khác, chỉ cần gia tộc không bị diệt, Chấp Pháp Đường sẽ không hỏi đến.” Lý Thủy Đạo nghe Đinh Ngọc Phượng giải thích xong, trong lòng thoáng có chút sững sờ. Thì ra khắp nơi bên trong Hắc Sơn đều đang diễn ra tình trạng “Ma tu tới đây”, khiến cho Hạ Nhược Tuyết vốn là một ma tu chân chính, lại bị coi là giả ma tu mà xử lý.
Hay cho một câu ‘sói đến đây’!(Nhắc tới câu chuyện của chú bé chăn cừu và con sói, vì chú bé nói dối là sói đến quá nhiều nên sau ba lần chạy tới cứu giúp và bị lừa gạt, dân làng đã không còn tin lời cậu bé nữa.) “Thì ra là thế, đa tạ Đinh cô nương đã nói cho ta biết chuyện này.” Vẻ mặt Lý Thủy Đạo tràn đầy vui mừng, hắn vội vàng ôm quyền nói lời cảm tạ: “Nhưng ta vẫn còn một câu hỏi, nếu Chấp Pháp Đường của tông môn muốn truy nã người này?” “Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ cố gắng nói đỡ giúp ngươi.” Đinh Ngọc Phượng nói: “Ngươi cầm vật này về đi.” “Vật ta đã đưa đi, sao có thể cầm lại?” Lý Thủy Đạo kiên trì nói.
‘Đồ ngốc nhà ngươi!’ Đinh Ngọc Phượng lẩm bẩm trong lòng, sau đó trực tiếp đặt khối Hỏa Độc Tinh nọ qua một bên, dịu dàng cười nói: “Hiện giờ trong gia tộc vẫn còn một số việc cần xử lý, một tháng sau ta sẽ tới Thiên Trì bảo giúp ngươi luyện chế Châu Xu Trướng Phòng, việc này ngươi không cần lo lắng.” “Đa tạ Đinh đạo hữu.” Lý Thủy Đạo lập tức lên tiếng cáo từ rời đi.
Sau khi trở về Thiên Trì bảo, Lý Thủy Đạo cũng không nói tin tức tốt này cho Hạ Nhược Tuyết biết, tránh để nàng tiếp tục tùy ý làm bậy.
Một ngày sau, thương đội của gia tộc đã tới Thiên Trì bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT