Khóe môi Kiều Hạc khẽ cong, nụ cười lan thẳng đến tận đáy mắt.
Anh không trả lời câu nói vừa rồi của Mặc Thiên, chỉ cúi người nhặt mấy cái túi cùng hai thùng sách đặt xuống trước mặt cô.
“Cho em.”
Mặc Thiên theo phản xạ lùi ra sau, có chút chê bai, lại còn đẩy hai thùng sách về phía Kiều Hạc:
“Cái này anh giữ lại đi, tôi nhìn thấy là mí mắt sắp đánh nhau rồi.”
Cô nói rất nghiêm túc, còn nghiêm túc hơn lúc xem bói cho người khác.
Kiều Hạc hiếm khi cười thoải mái như vậy, cười đến mức chân mày chân mắt cong cong, cả người tràn đầy sức sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT