Hứa Thuận Hòa vẫn luôn ở tầng hai tiệm bánh bao, suốt bốn năm qua, chưa từng cảm thấy bất tiện. Ngược lại, anh còn thấy rất hài lòng. Tiết kiệm tiền, tiết kiệm thời gian, lại còn tiện lợi.
Trong kế hoạch cuộc đời của anh, dự định cứ thế mà ở trong tiệm, chờ đến ngày đủ tiền mua nhà. Thậm chí có lẽ đến tận khi không còn kinh doanh nữa, anh cũng vẫn ở đây. Với người mở tiệm như anh, chỗ ở ngay sát cửa hàng là tiện lợi nhất.
Dĩ nhiên, sống trong tiệm thì điều kiện đơn sơ. Không có phòng khách, thậm chí đến một cái ban công phơi quần áo đàng hoàng cũng chẳng có. Nhưng Hứa Thuận Hòa sống quen rồi, chỉ cần có một phòng riêng là anh đã thấy tốt lắm rồi.
Anh vốn không phải người cầu kỳ. Là con trai cả trong nhà, từ nhỏ đã quen chịu khổ. Khi anh ra đời, nhà nghèo đến mức hai bàn tay trắng. Đến lúc anh học tiểu học, nhà vẫn chỉ là căn ngói cũ nát. Mãi đến khi lên cấp ba, gia đình mới cố gắng dựng được căn nhà hai tầng, nhưng chẳng có tiền hoàn thiện, cả nhà cứ thế ở trong bốn bức tường xi măng trơ trọi.
Thế nên, ở tầng hai tiệm bánh bao đã là quá tốt đối với anh.
Trong kế hoạch của anh, không hề có lựa chọn thuê nhà, trừ phi thật sự không còn chỗ nào để ở.
Cho đến khi anh có một cậu bạn trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT