Hứa Thuận Hòa nhìn hắn, rồi dời ánh mắt đi, hỏi: "Nghe rõ chưa?"
Dương Gia Thịnh bất đắc dĩ đáp: "Anh à, em đâu phải đứa trẻ không hiểu chuyện, em đã trưởng thành rồi."
Hứa Thuận Hòa không dám nhìn hắn, chỉ hướng mắt ra ngoài cửa sổ.
"Cái gì mà sinh trưởng phát d*c, em đâu phải học sinh trung học! Cái thời kỳ đó em qua lâu rồi. Anh à, em không phải kẻ ngốc, em biết yêu là thế nào, biết thích một người là ra sao. Em Ta không thể nào chỉ vì nhất thời xúc động mà tùy tiện làm vậy với anh..." Dương Gia Thịnh càng nói giọng càng nhỏ, đến cuối cùng lại có chút ấm ức, "Em thật sự chỉ muốn như vậy với anh thôi."
Tai anh nhà lại đỏ, đỏ đến đáng thương.
"Em, em không hiểu..." Hứa Thuận Hòa lắp bắp, cứ lặp đi lặp lại câu đồng dạng, "Em chưa từng thích ai khác, làm sao biết mình thích nam hay thích nữ? Chuyện này không thể tùy tiện nói ra..."
"Em thích anh, em thích anh, anh à. Em thích con trai, nhưng người con trai duy nhất em thích là anh." Dương Gia Thịnh nhấn mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT