Hai ngày nay, Dương Gia Thịnh có vẻ khó chiều một chút.
Khi làm việc, hắn vẫn giữ thái độ nghiêm túc. Nhưng khi không có ai trong tiệm, thỉnh thoảng lại gọi "Anh ơi". Hứa Thuận Hòa nấu bò kho, Dương Gia Thịnh như một chú cún nhỏ, quấn quýt quanh anh, vừa ngửi mùi thơm vừa nói: "Thơm quá, anh à."
Mỗi lần nghe Dương Gia Thịnh nói "Thơm", Hứa Thuận Hòa lại cảm thấy da đầu mình tê dại. Hắn đang khen thịt bò, hay là lại nói mấy câu không đâu nữa?
Lúc ăn bò kho, Dương Gia Thịnh vẫn như chú cún nhỏ. Hắn ăn một miếng, rồi liếc nhìn Hứa Thuận Hòa, cúi đầu ăn thêm một miếng, lại ngẩng đầu lên, đôi mắt đen long lanh nhìn anh, sau đó ngốc nghếch khen: "Anh à, ăn ngon thật."
Nói như thế nào đây? Một người cao to 1 mét tám mấy như vậy, mà lại ăn bò kho như thể lần đầu tiên nếm thử món ăn này, lạ lẫm vô cùng.
Làm Hứa Thuận Hòa cảm thấy, chỉ muốn thương hắn thêm thật nhiều. Hắn ngoan ngoãn, chăm chỉ, nghe lời như vậy, tại sao lại không được ba mẹ yêu thương, Hứa Thuận Hòa thật sự không hiểu nổi.
Mỗi khi đóng cửa tiệm, trong thời gian nghỉ trưa hay buổi tối, Dương Gia Thịnh lại trở nên dính người một cách kỳ lạ. Ngoài việc rửa mặt và đi vệ sinh, hắn chẳng rời khỏi Hứa Thuận Hòa một bước, cứ quấn quýt xung quanh, không đuổi đi được. Hắn chỉ chịu rời đi khi đến giờ ngủ, mới chậm rãi quay về phòng để đồ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play