Dương Gia Thịnh nhanh chóng đứng dậy nhặt điện thoại lên, kiểm tra xem có bị rơi hỏng hay không.
Hứa Thuận Hòa nói: "Không sao đâu, rơi cũng không hỏng được, điện thoại cũ nhiều năm rồi."
Quả thật, chiếc điện thoại của anh nhìn rất cũ, chẳng biết đã dùng bao lâu rồi.
Anh nhận lại điện thoại, rút một tờ khăn giấy lau sạch, vẻ mặt bình thản. Vì thế, Dương Gia Thịnh nghĩ rằng khoảnh khắc hoảng loạn thoáng qua vừa rồi của anh chỉ là ảo giác của mình mà thôi.
"Ngày nào cũng ru rú trong tiệm, không ra ngoài thì tự nhiên trắng." Hứa Thuận Hòa nói.
"Thế sao em không trắng lên tí nào?" Dương Gia Thịnh duỗi tay ra, đưa vào ánh đèn mà quan sát thật kỹ.
Cánh tay săn chắc màu lúa mạch, làn da ẩn hiện sinh khí của một thiếu niên tràn đầy sức sống, lại thêm năm tháng lao động rèn luyện nên cơ bắp cứng cáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT