Thư Nguyên nhìn chằm chằm hắn thật lâu, rồi cười lạnh nói: "Chỉ là một tên tù nhân, còn dám dùng ánh mắt ngạo mạn đó nhìn ta."
"Ngươi có giỏi đến đâu, chẳng phải cũng thua dưới tay chị ta sao?"
Khóe miệng Đằng Nguyên Dã như nhếch lên một nụ cười mỉa mai, nhưng không nói gì.
Rõ ràng đã là tù nhân, mà vẫn giữ cái vẻ cao ngạo đó.
Thư Nguyên cảm thấy khó chịu, trực tiếp hất đổ bát mì trước mặt Đằng Nguyên Dã.
Không khí lập tức tràn ngập mùi thơm.
"Ta thấy ngươi tinh thần tốt lắm, chưa chết đói ngay được đâu, không cần phải ăn uống gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT