Vệ Xu Dao đến Hà Châu đã hơn mười ngày.
Những ngày qua vất vả ngược xuôi, nàng vừa lo lắng bệnh tình của phụ thân, lại vừa sợ Tạ Minh Dực phát hiện mình bị mang đi mà nổi giận. Tâm trí nặng nề như đeo đá, chẳng lúc nào nhẹ nhõm.
Thế nhưng từ khoảnh khắc trông thấy phụ thân, mọi muộn phiền trong lòng nàng đều tan biến.
Đêm nàng mới đến, Vệ Mông tỉnh lại, chỉ nói với Vệ Minh mấy câu liền gọi nàng qua.
Vừa thấy con gái, trong mắt ông ánh lên một tầng lệ quang. Nghe nàng dịu dàng gọi một tiếng “Phụ thân”, ông vui buồn lẫn lộn, nước mắt không kìm được mà rơi xuống.
Đêm đã khuya, Vệ Mông không hỏi han gì nhiều, chỉ xót xa vì nàng đường xa vất vả. Hai cha con trò chuyện vài câu, rồi ông vội thúc nàng đi nghỉ. Ông bảo Tạ Quân đã chuẩn bị phòng cho nàng, ngay gian bên cạnh.
Vệ Xu Dao trong lòng có bao nhiêu lời muốn nói với phụ thân, nhưng nay đã gặp mặt, cũng chẳng cần vội, liền nghe lời sang phòng bên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play