Tạ Minh Dực đang định đưa Vệ Xu Dao ra ngoài thì chợt nghe thấy tiếng động từ tiểu viện bên cạnh.
Tịnh Diệu sư thái đẩy cửa bước ra, nhìn thấy hai người bọn họ thì có chút ngạc nhiên.
“Đêm đã khuya, không ngủ được còn ra ngoài làm gì?” Bà nhíu mày hỏi.
Vệ Xu Dao còn chưa kịp lên tiếng, Tạ Minh Dực đã đặt tay lên vai nàng, cười nhạt đáp: “Đưa thê tử ra ngoài giải sầu. Sư thái cũng chưa ngủ, chẳng hay có chuyện gì chăng?”
Tịnh Diệu sư thái thoáng sững người, rồi khẽ thở dài: “A Nguyên không biết đã đi đâu. Nó bảo xuống núi khám bệnh, nhưng giờ vẫn chưa thấy về.”
“Nó nói sẽ đến Lạc Trấn, muộn nhất là trời sáng sẽ quay lại. Nếu hai người cũng định xuống núi, tiện thể giúp ta hỏi thăm xem.” Trong giọng nói của bà lộ rõ vẻ lo lắng.
Tạ Minh Dực gật đầu đồng ý, hứa rằng sau khi mặt trời mọc sẽ ghé Lạc Trấn dò hỏi. Nghe vậy, Tịnh Diệu sư thái mới yên tâm quay người vào trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT