Vệ Xu Dao cảm thấy mình như bị chìm vào một không gian tối tăm, nơi vô số đôi tay vươn ra kéo nàng xuống, đẩy nàng vào vũng bùn sâu thẳm.
Nàng mơ hồ không rõ, tay chân loạn xạ tìm kiếm trong bóng tối, mọi thứ xung quanh đều như mờ đi, chỉ còn lại những tiếng gọi văng vẳng bên tai, kêu gọi nàng quay lại. Nhưng nàng chỉ biết bước đi, mặc cho gai góc xé nát làn da, máu dính đầy tay, đau đớn đến mức chẳng còn cảm nhận được gì ngoài nỗi đau.
Dù vậy, nàng vẫn cắn răng chịu đựng, xuyên qua màn đêm đen tối và vũng bùn lầy lội, tiến sâu vào vực thẳm.
Nàng đi rất xa, rất mệt mỏi.
Trong cơn mê man, tay nàng vô thức nắm lấy chiếc đèn hoa sen, ánh sáng yếu ớt từ nó chiếu rọi một phần nào giúp nàng tiếp tục bước đi.
Với chút lý trí và sức lực cuối cùng, nàng tìm thấy ánh mắt lạnh lùng, thăm thẳm trong bóng tối, ánh mắt ấy như tia sáng mặt trời, như những vì sao sáng rực giữa màn đêm.
Vệ Xu Dao cảm giác mình dần buông lỏng, ánh sáng ấy và đôi mắt ấy như hòa vào nhau, khiến nàng dần lịm đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT