Ngày hôm sau, Vệ Xu Dao vẫn cứ mê man suốt cả ngày.
Có lẽ vì gần đây đầu óc nàng chất đầy quá nhiều sự tình, khiến cơ thể mệt mỏi, tinh thần suy sụp.
Khi Hạ Kỳ Niên vào phòng, hắn nhìn thấy nàng đang ngồi trước bàn, mở cuốn thư ra, nhưng trước mắt chỉ toàn là một mảng xanh đậm như mộng ảo.
Hạ Kỳ Niên bước vào, khẽ siết chặt chiếc hộp sắt trong tay áo rồi lại nhanh chóng giãn ra, bước lên với nụ cười, gọi: “Vệ thất cô nương.”
Thấy hắn đến, Vệ Xu Dao không kịp nghĩ ngợi gì nữa, lập tức đứng dậy.
“May mà cô nương không bị bỏng, chỉ là bị thương nhẹ bên ngoài, không đáng lo.” Hạ Kỳ Niên bắt mạch cho nàng rồi do dự một lát, nói tiếp: “Chỉ có điều, tâm trạng cô nương đang rất nặng nề, ưu tư quá nhiều sẽ khiến sức khỏe dễ bị suy yếu.”
“Hãy nhớ, ba phần là nhờ thuốc, bảy phần còn lại là do bản thân chăm sóc. Nếu cô nương có thể giải tỏa ưu tư, thân thể sẽ tự khôi phục tốt hơn.” Hạ Kỳ Niên viết một đơn thuốc, đưa cho Bảo Chi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play