Tháng Chạp, thời tiết ngày càng lạnh hơn.
May mắn thay, bên trong Đông Cung có lò sưởi địa long, dù tuyết ngoài sân chưa hoàn toàn tan hết, nhưng trong phòng lại ấm áp như mùa hạ.
Mỗi ngày, Lệ Vũ đều ở noãn các, mặc váy áo mùa xuân hè, thậm chí còn thích đi chân trần trong phòng. Dù sao thì nền gỗ và gạch cũng đã được sưởi ấm, mỗi bước chân đặt xuống đều mang lại cảm giác dễ chịu vô cùng.
Nàng vốn phóng túng, mà trong Đông Cung lại chỉ có một mình nàng là nữ chủ tử. Ban đầu, cung nhân có phần ngạc nhiên khi thấy Thái Tử Phi dám đi chân trần, nhưng nhờ được huấn luyện kỹ lưỡng, họ đều cúi đầu, không dám bàn tán. Về sau, dần dần cũng quen mắt, chẳng còn ai để ý nữa.
Hôm nay, tuyết lại rơi một trận, bầu trời trong xanh. Sau bữa trưa, Lệ Vũ ôm tiểu bạch miêu Bánh Trôi, tựa vào sập gần cửa sổ, vừa phơi nắng vừa ngắm tuyết rơi. Sương Đen thì nằm dưới chân sập.
Phơi nắng một lúc, Lệ Vũ cảm thấy buồn ngủ, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc mộng.
Cuối năm bận rộn, Tiêu Diễn từ khi hồi cung vẫn đi sớm về muộn, bận bịu không ngơi tay. Mãi đến cuối tháng Chạp, hôm nay mới có chút thời gian rảnh để về sớm hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play