Dưới ánh nến chập chờn, một tiếng “tách” khẽ vang lên, phá vỡ không gian yên tĩnh trong phòng.
Có lẽ vì bầu không khí quá mức tĩnh lặng, Lệ Vũ bất giác giật mình. Nàng khẽ co người lại trong lòng Tiêu Diễn, động tác nhỏ đến mức khó nhận ra, nhưng Tiêu Diễn vẫn cảm nhận được.
Hắn cúi đầu nhìn cô gái đang tựa vào lòng mình. Lệ Vũ rũ mắt, hàng mi dài đổ bóng mờ dưới ánh đèn dầu lờ mờ. Trên khuôn mặt trắng như tuyết không lộ vẻ hoảng sợ, nhưng lại tràn ngập sự bất an và bối rối.
Lúc này, trong lòng Lệ Vũ chỉ có mờ mịt và hoang mang.
Những chuyện mà trước nay nàng chưa từng nghĩ đến giờ đây lại ùn ùn kéo tới. Nàng cố chấp lừa mình dối người, nhấn chìm tất cả vào đáy lòng. Nhưng khi tâm trạng vừa mới dịu đi đôi chút, Thái tử lại khơi lên chủ đề ấy một lần nữa.
Nàng không biết phải trả lời hắn thế nào. Chỉ có thể theo bản năng suy đoán lý do vì sao Thái tử đột nhiên nhắc đến chuyện này.
—— Có phải vì nghe Tạ Vân Đường nói Tạ Vân Lan đã có thai, hắn cảm thấy ghen tị, không cam lòng, nên cũng muốn có một hài tử? Sau đó nhìn thấy tẩu tử bụng đã lớn, trong lòng lại dậy sóng, cảm thấy bản thân cũng nên có con nối dõi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT