Dưới ánh nến leo lét, bóng tối mông lung bao phủ. Đêm đã về, song cửa khép chặt, ngăn cách ánh trăng lạnh lẽo bên ngoài, mang đến một không gian yên bình và tĩnh lặng.
Trên chiếc giường Bạt Bộ, màn che vẫn chưa buông xuống. Tiêu Diễn chưa ngủ. Hắn tựa vào trụ giường, một chân duỗi thẳng, một chân co lên, khuỷu tay đặt trên đầu gối, bàn tay khẽ nắm lại, dùng mu bàn tay chống cằm.
Hàng mi trắng nhạt hơi rủ xuống, sắc mặt bình thản, ánh mắt đen láy bất động, chăm chú nhìn Lệ Vũ – người đang nằm cạnh hắn trong ổ chăn.
Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, cô gái trông có vẻ ngoan ngoãn say ngủ kia bỗng nhiên nhấc chân, đá văng chăn mỏng trên người, rồi chậm rãi ngồi dậy.
Công hiệu của canh giải rượu dù có nhưng vẫn chậm, trong khi tác dụng chậm của “Bồng Lai xuân đêm” lại vô cùng mạnh. Vì thế, trên khuôn mặt Lệ Vũ vẫn còn vương chút đỏ ửng do men say và giấc ngủ sâu. Đôi mắt nàng ngơ ngác, chậm rãi đảo quanh một lượt trước khi dừng lại trên người Tiêu Diễn.
Nàng dịch lại gần hắn, bắt chước tư thế của hắn, cũng tựa vào đầu giường. Có lẽ lúc này mới cảm thấy lỗ tai hơi khó chịu, nàng theo bản năng giơ tay định gãi.
“Đừng động vào tai.” Tiêu Diễn lập tức giữ tay nàng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT