Lời của Dung Hoàng hậu tuy chỉ là nhất thời cao hứng, nhưng khi nghĩ lại, bà lại cảm thấy chưa chắc điều đó không thể thành hiện thực.
Cô nương này dung mạo quá mức xuất sắc, tính cách lại mềm mại đáng yêu, thực chất không quá thích hợp làm Thái tử phi. Nhưng nếu trở thành một công chúa, thì lại vô cùng hoàn hảo.
Bà có thể xem nàng như con gái ruột, tương lai chuẩn bị của hồi môn phong phú, tìm cho nàng một phò mã có gia thế tốt, phẩm hạnh đoan chính. Như vậy, nàng không chỉ có nhà mẹ đẻ và nhà chồng làm chỗ dựa, mà còn có cả hoàng gia che chở, cả đời vô ưu vô lự.
Chỉ tiếc rằng, mọi chuyện giờ đây đã là kết cục đã định, tất cả những điều này cũng chỉ có thể giữ lại trong lòng.
Dung Hoàng hậu nhẹ giọng dặn dò: “Bạch Quả, mang ngọc lộ hoa dung cao cùng lụa trắng đến, đắp lên ngón tay cho Lệ cô nương.”
“Vâng.” Bạch Quả nhanh chóng mang đến bình ngọc tinh xảo, bên trong là cao dịch trong suốt như dòng hoàng kim lấp lánh, tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, vừa nhìn đã biết là dược liệu vô cùng quý giá.
Nàng cẩn thận đổ ra một lượng vừa đủ, nhẹ nhàng thoa lên từng đầu ngón tay sưng đỏ của Lệ Vũ, rồi tỉ mỉ dùng lụa trắng quấn lại thật cẩn thận.
Dung Hoàng hậu khẽ liếc nhìn Thái tử, nhưng hắn vẫn thong thả ung dung dùng bữa, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Trong lòng bà thực sự có chút tò mò—rốt cuộc hắn nghĩ thế nào về vị Thái Tử Phi này?
Năm nay Thái tử đã hai mươi hai. Ban đầu, Dung Hoàng hậu dự định sau khi hắn hoàn thành lễ trưởng thành (cập quan) sẽ chọn ra một Thái Tử Phi xứng đáng. Trước kia, Thái tử và Tạ Vân Lan từng rất thân thiết, bà thậm chí đã nghĩ việc Tạ Vân Lan trở thành Thái Tử Phi là chuyện chắc chắn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play