Ngôn Tiếu Tiếu bước ra khỏi Vân Cơ Điện, quay đầu lại liếc nhìn, chắc chắn không ai chú ý đến mình, mới thở phào nhẹ nhõm.
Nào ngờ, chỉ đi được mười lăm phút về phía Nghênh An Điện, đột nhiên một bóng người vụt ra: “Cuối cùng cô cũng ra rồi.”
Ngôn Tiếu Tiếu hoảng hốt, ôm ngực lùi lại vài bước.
Nhìn kỹ người đó, nàng lại không còn ý định bỏ chạy, trái lại vội vã bước nhanh đến, lo lắng hỏi: “Lâm Lang, Lâm Lang, cô không sao chứ?”
Lâm Lang đã bỏ bộ y phục dạ hành, nhưng vẫn còn mang chiếc áo khoác đêm qua, váy dính đầy bùn đất và cọng cỏ. Tóc nàng vốn buộc gọn gàng giờ có vài sợi rối, trông có vẻ không được chỉnh tề.
Nhưng khi nhìn kỹ, Ngôn Tiếu Tiếu mới phát hiện vành mắt Lâm Lang hơi thâm quầng, đôi mắt cũng trĩu xuống, rõ ràng đã rất mệt mỏi.
Nàng chợt nhớ đến mệnh lệnh của tân đế, hẳn là đã sớm có người thả Lâm Lang ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT