Nghe tôi nói vậy, Lương Tuyên im lặng vài giây.
"Lương Tuyên?"
"Ừm… Hay là đi bệnh viện trước?" Giọng anh ta có vẻ lo lắng.
Tôi thở dài, bất đắc dĩ nói:
"Không sao mà, có phải trẹo chân đâu. Với lại, lâu rồi em chưa gặp Niệm Niệm, cũng nhớ con bé lắm."
Không thể thuyết phục được tôi, cuối cùng Lương Tuyên chỉ có thể đồng ý:
"Vậy cũng được. Nhưng em phải ngoan ngoãn ngồi trên sofa xem tivi, đừng chạy lung tung."
Anh ta cố ý nhấn mạnh bốn chữ cuối cùng.
Và như thế, giữa những nỗi lo âu rối ren, câu chuyện vẫn tiếp diễn, nhưng trong lòng tôi, sự nghi ngờ và sợ hãi dần len lỏi, khiến mỗi giây phút bên anh trở nên không còn như xưa nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT