Hà Dịch không biết vì sao Thương Cảnh Ngộ đột nhiên đổi ý, nghe nói tạm thời không bị đánh, cậu mừng rỡ lộn người một cái từ trên đùi Thương Cảnh Ngộ xuống, vui vẻ nhảy lên giường, còn lăn qua lăn lại mấy vòng, chiếc áo ngủ rộng thùng thình bị cậu lăn đến xộc xệch, lộ ra một đoạn eo nhỏ trắng như tuyết.
Thương Cảnh Ngộ còn chưa kịp phản ứng, đã bất ngờ nhìn thấy vòng eo hờ hững của Hà Dịch, điều này chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa đối với hắn.
Rồi hắn nhìn thấy Hà Dịch vô tư vén chăn lên, vỗ vỗ giường bằng hai ngón tay nhỏ xíu, nhiệt tình mời hắn: “Chồng ơi, anh lên ngủ cùng con đi.”
Yết hầu Thương Cảnh Ngộ lên xuống một hồi, hắn dùng lực cánh tay đưa mình lên giường, "bụp" một tiếng tắt đèn trần, nghiêm giọng cảnh cáo Hà Dịch: “Đừng có lộn xộn.”
Hà Dịch vâng dạ ngoan ngoãn, nhưng khi ngủ rồi lại liên tục rúc vào lòng Thương Cảnh Ngộ, không chỉ ôm eo hắn bằng cánh tay, còn lấy chân cọ vào người hắn. Ngọn lửa trong lòng Thương Cảnh Ngộ vừa mới nguôi ngoai lại bị cậu khơi lên.
Vốn dĩ mất ngủ đã đủ bực bội, giờ lại thêm một bụng lửa, Thương Cảnh Ngộ tức giận muốn gỡ Hà Dịch ra khỏi người mình, nhưng cậu nhóc này khi ngủ rồi thì sức lực lại rất lớn, quấn lấy người rất chặt, hắn giằng co mãi mà không gỡ ra được.
Thương Cảnh Ngộ bị Hà Dịch quấn lấy, cơn giận bùng lên, hắn không ngủ được thì cũng không để Hà Dịch ngủ ngon.
Hà Dịch bị nghẹn tỉnh, mở mắt ra mới phát hiện Thương Cảnh Ngộ đang bóp mũi mình. Cậu há to miệng hít mấy hơi, rầm rì trách móc: “Chồng ơi, đừng nghịch nữa, em muốn ngủ.”
Thương Cảnh Ngộ buông tay, cảnh cáo cậu: “Lăn ra xa mà ngủ, không được chạm vào tôi nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT